Tags: nguyễn duy xi; nxb văn hóa thông tin 2000; đằng sau dinh độc lập ebook pdf < Phi Trường Tập 1 (NXB Lao Động 1986) - Actho Hayli, 442 Trang | Chuyện Tình Vịnh Cedar Tập 6-Đánh Thức Trái Tim (NXB Hội Nhà Văn 2009) - Debbie Macombe, 502 Trang > Loài chim duy nhất trên hành tinh được ghi nhận là có độc. By foodsreview. 19/10/2022. 0. 1. Facebook. Twitter. Pinterest. WhatsApp. Tầng 2 Tòa Foods Review số 1 Duy Tân, Cầu Giấy, Hà Nội FOODS REVIEW tổng hợp và sắp xếp các thông tin tự động bởi chương trình máy tính. Trong đó, Công ty TNHH Thương mại Dịch vụ Kỹ thuật Thiết bị Y tế Anh Duy (Công ty Anh Duy) dự thầu Thủy tinh thể nhân tạo ISP60Z và Công ty TNHH Dược phẩm Thiên Bảo Nguyên dự thầu Thủy tinh thể nhân tạo mềm AcrySof MA60AC đều bị loại với lý do: "Không đạt do không đáp Thụ chào đời liền trở thành tộc sủng, ai cũng giành nuôi nhưng lại bị công nhanh chân vớt tay trên. Bối cảnh của truyện này có Yêu tộc, Thiên tộc, Ma tộc, Nhân tộc cộng đồng chống lại vực sâu. Thiên đế là lão đại được Thiên Đạo lựa chọn trưởng quản Thiên đình, cân bằng quyền lực giữa các giới. Pitohui, một loài chim nhỏ đặc hữu của Papua New Guinea, là loài chim độc đầu tiên và duy nhất được khoa học xác nhận trên thế giới. - Kênh Tin Game với thông tin mới nhất, đánh giá các Game hay đang chơi, công nghệ Game trong nước và thế giới cực nhanh. Kênh Tin Game cập nhật tin tức Game liên tục 24/24. Khi đã phân tích xong và ghép mức độ khả thi vào 4 tình huống (hoặc nhiều hơn, tùy bạn phân tích) thì ta sẽ có thể viết bài luận theo 4 hướng: - Chắc chắn khả thi, vì tất cả sẽ có thể được giàu lên. - Không khả thi, vì tất cả sẽ không giàu lên được. - Mức khả thi thấp, số ít giàu lên nhưng đa số đều không giàu lên. PSzAn9l. Tổng hợp những bộ đam mỹ thể loại bá đạo công, công là Yandere = mọi người còn biết bộ nào nữa thì cmt cho ta để ta cập nhật nhé ~~~~ = “> List tổng hợp chỉ mang tính khách quan của chủ nhà Màu xám là những lời lảm nhảm + PR + tự kỉ của ta 😀 không cần để tâm >o0 48 Lao Tù Ác Ma – [Hiện đại, trọng sinh, tàn bạo thị huyết bá đạo thâm tình công X ôn nhu mỹ hảo tri tính thụ, ngược thân ngược tâm, HE] cẩu huyết + HE kinh điển =‿‿= 49 Kế hoạch xuyên không của vật hy sinh Cải tạo nhân vật phản diện – [xuyên thư, bá đạo độc chiếm si tình công, chút ngược, công sủng thụ, HE] Truyện k ghi thể loại, ta đọc và tự rút ra, trích nguyên văn câu của bạn edit lè “HÀ HÀ, TRUYỆN NÀY MÌNH MỚI ĐỌC XONG SÁNG NAY, CHỈ CÓ THỂ NÓI 1 CHỮ LÀ HAY, HAI CHỮ LÀ QUÁ HAY ~> QUYẾT ĐỊNH NHẢY VÀO EDIT LUÔN. LÂU RỒI MỚI SỤP HỐ ĐAM MỸ, HÍ HÍ HÍ 2 TRUYỆN NÀY THẬT SỰ LÀ SẮC SẠCH SỦNG ĐỦ CẢ BA, ĐỌC MÀ THỎA CẢ CÁI LÒNG HỦ NỮ. CÁC NHÂN VẬT ĐỀU DỄ THƯƠNG QUÁ XÁ, YÊU NHẤT LÀ ANH NAM 9 CÒN ĐƯỢC GỌI LÀ NHÂN VẬT PHẢN DIỆN SỦNG ANH THỤ QUÁ TRỜI, ”> ”> ”>“ 50 Trùng Sinh Thành Hệ Thống – [ Xuyên nhanh, hệ thống, chủ thụ, HE.] spoil lè A công và e thụ xuyên đến nhiều thế giới lắm á, thú nhân, mạt thế,… đủ cả. Trong này ta thích nhất là phần xuyên đến thế giới ABO ’> cơ mà ít thịt quớ và cái kết ta hông thích mấy. A công là con bệnh xà tinh, tính chiếm hữu e thụ quá mạnh, cơ mà ta thích, hí hí ✿◠‿◠ 51 Trọng Sinh chi vô pháp đào ly – [Cán bộ cao cấp bá đạo tra công x Lạnh lùng đạm mạc phần tử trí thức thụ, HE] a công bị ghi là tra nhưng ta có thấy tra mấy đôu, vẫn nhai đc. 52 Xuyên thành áo lót của nam chính thì biết mần sao? – [Xuyên qua thụ x trọng sinh công, tiên hiệp tu chân, hệ thống, xuyên thư, phúc hắc bá đạo công x đơn thuần kiện khí thụ, sủng] 53 Thẳng nam bị công lược sổ tay – [khoái xuyên, hệ thống, du hí, NP trá hình, hắc ám hệ, thoan thoát, Tinh phân xà tinh bệnh công x Mặt than thổ tào thụ công bị đa nhân cách ] hay, vừa mới bị sụp hố, có vài phần giống Quỷ Thuyết. 54 Trốn, không thể trốn – [ Độc chiếm dục siêu cường bá đạo công vs khả ái thụ, hiện đại, thoải mái, ngọt ngào, HE.] 55 Tiểu Gia Gánh Không xuể a – [Đam mỹ, nhất thụ đa công, xuyên không dị thế ma pháp, mỹ nhân thụ, anh tuấn lãnh khốc, lưu manh, ôn nhu, bá đạo,… tùm lum công] fiction, cốt truyện thì được, hay, hợp với ý chủ nhà…nhưng cách bạn Au viết vẫn còn hơi…hài quá, nhiều từ miền nam, diễn biến hơi bị nhanh,… =..= có đôi lúc cần nghiêm túc hơn => nhận xét thật lòng, mong bạn Au đọc được. Mà có lẽ đây nên đặt là xuyên thư? = 56 Xâm Chiếm – [truyện ngắn, hiện đại, nhất thụ nhất công, cường bạo, cẩu huyết, H văn.] Dài hơn nữa thì tốt a~ a công trong này chuẩn yan~~ từ tính cách, hành động câu nói. 57 Thuốc Lá Của Ngài – [ Cận đại, Đáng thương gia sư thụ vs Bệnh tâm thần phân liệt cộng thêm tính bạo lực, biến thái công, nhất thụ nhất công, trinh thám, 1×1, HE.] 58 Nam Phụ Mới Thật Là Tuyệt Sắc – [Đam mỹ, xuyên thư, dị thế, tu chân, 1×1, cường-cường, niên hạ, HE.] 59 Giam Cầm Vĩnh Viễn – [Nhất thụ đa công, phụ tử, song tính] Truyện này là tự viết, cơ mà đọc cũng ổn lắm á. 60 Câu Đáp Thành Gian – [ hiện đại, nhất thụ nhất công, BE/OE] Vầng, thật giống Đây Là Yêu ver 2, cơ mà k ngược bằng. 61 Đoạt Tình – [ Huynh đệ luyến, ngược, OE] Truyện này tự viết, bạn Au viết hay thật, H hot khỏi bàn. Bạn này viết toàn chuẩn gu cụa mình ”> Truyện có 2 phần 3 62 Ác Ma Thiếu Gia Hãm Tình – [ Ngược, mỹ cường niên hạ công x bình phàm nhược thụ, SM có tí cho nó tình thú = GE trá hình BE 3 OE trá hình SE, có thể xem là HE cũng được] 63 Trói Buộc – [Hiện đại, ngược, huynh đệ văn, niên thượng, suất công bình phàm thụ, OE hoặc cứ cho là HE đi] 64 Quấn Ngươi Cả Đời – [Phúc hắc mỹ công & bình phàm thụ, cữu sanh {thúc cháu} ngày tết,niên hạ,công thụ đều là rau sạch] Nhà edit đã khóa, có thể đọc trên wattpad. 65 Vạn Ngàn Sủng Ái – [Hệ thống, nhanh xuyên, hiện đại không tưởng, hắc hóa hệ thống công X mỹ mạo biểu khí thụ] Lâu lắm mới tìm được 1 bộ đam hợp với ta ntn, tình cảm có diễn biến hơi nhanh chút + cẩu huyết nhưng ta vẫn rất cuồng. Công trong này chuẩn thần kinh. Cắt gân tay gân chân, xích, nhốt, rape ảnh đều chơi tất ^^ ĐỀ CỬ. 66 Cứu Vớt Nam Chủ – [Quỷ súc si hán cố chấp hắc liên hoa/ bệnh tâm thần/ hắc hóa công VS kiện khí lao thụ] Bộ này cũng hay lắm nè! 67 Tỉnh Quỷ – [Linh dị thần quái, 1×1, độc chiếm dục siêu cường biến thái vặn vẹo quỷ công, HE] 68 Mỹ Nam Không Nghe Lời, Chiếm Lấy! – [Mỹ nam, cường thủ hào đoạt, hiện đại niên thượng, độc chiếm dục thâm tình công, 1×1, HE] 69 Đám Bạn Trai Đồng Thời Cầu Hôn Tôi, Làm Sao Giờ – [Xuyên, vị lai giá không tinh tế, hoan hỉ oan gia, 1×1, HE] Bộ này tác giả viết rất đặc sắc, quá trình NP mà kết 1×1 làm 1 con theo đảng đa công như ta thật đau lòng. Mỗi anh đều yêu em chết đi sống lại, bỏ ai cũng không nỡ mà TT^TT nhưng ta thương nhứt vẫn là Nghị trưởng-sama. 70 Nhất định phải cầu hôn bảy vị nam nhân, làm sao giờ! – [ Xuyên thư, không gian giả tưởng, cường cường, kỳ huyễn, công bệnh kiều + phúc hắc + quỷ súc + chó dại + không tam quan + yêu nghiệt + hắc ám, thụ lý trí + thông minh + đểu, 1×1] Bộ này cũng là của Long Thất viết, và đặc trưng của bả này là chuyên viết công tinh phân, bộ này cũng không ngoại lệ = cơ mà đợi nhà edit chắc còn dài dài nên ta đã nhai QT trước, thấy hơi hụt với cái kết, luôn lập đàn cầu tiếp phiên ngoại. 71 Boss, Xin Đừng Nóng Nảy – [Hiện đại, Ấm áp, Niên hạ, 1×1, phúc hắc thụ , nóng nảy công , lấy nhu thắng cương, ấm áp. HE] Anh công trong này rất dễ xương, cơ mà anh bị bệnh nóng tính~~ ^^ 72 Bệnh Ngược – [Hắc ám văn, bệnh kiều độc chiếm dục vặn vẹo công, bác sĩ tâm lý thụ, niên hạ, có liên quan đến hắc bang, cường bạo, HE.] Truyện hay + hợp gu mình kinh khủng + ĐỀ CỬ 73 Quái Vật – [Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Trinh thám , Khoa học viễn tưởng ,Niên hạ , Hắc ámNiên hạ bệnh kiều trung khuyển công X thể nhược nghiên cứu viên thu] Truyện của Tiểu Yêu Tử đó các thým 74 Xiềng Xích Yêu Thương – [Đam mỹ hiện đại, trọng sinh, vườn trường, u ám, HE] Ước gì truyện có thêm n phiên ngoại > công thích thụ –> lên kế hoạch để thụ sa bẫy, biến thụ thành của mình. Nhân vật trong truyện GM làm cameo trong phiên ngoại bộ CM. 95 Gã Hề Cuồng Dại – [Hiện đại, bệnh kiều sát nhân biến thái công x phú hào thẳng nam hắc hóa thụ, giam cầm, hắc ám, hơi kinh dị, đoản văn, HE.] . `’•.¸`’•.¸¤*¤¸.-’´¸.•’´ .Tổng hợp các tác phẩm của Đồi. Đây là tác giả ta thích nhất nha, nàng nào cuồng yan giống ta không nên bỏ qua truyện của tác giả nầy XD viết truyện nào cũng hầu như toàn về công bá đạo + yan á văn phong khá mới lạ nhưng nó cứ vặn vẹo kiểu gì ấy =.,= nhưng tác giả này chưa có nhiều truyện lắm, và là tác giả ta thấy cực kì lười viết phiên ngoại ಠ,ಥ *đập bàn* Father – [Tinh không tương lai viễn tưởng, kỳ huyễn, bất luân chi luyến, ràng buộc huyết thống, phụ tử niên hạ, 8P đa công, ma mị HẮC ÁM, HE] bộ nầy cực cực hay, rất hợp với gu của ta, đừng để mấy chương đầu nhàm chán nó lừa tềnh, càng về sau càng hay kinh lun, anh công nào trong này cũng bá đạo, độc chiếm papa, và ta thích nhất là Wrath 3 Phiến tử x Công lược x Xuyên việt – [Xuyên việt thời không, tình hữu độc chung, âm mưu lừa gạt các loại, NP, tổng thụ, dưỡng thành, yêu nghiệt, tù cấm…] cuối cùng cũng có người edit ~.~ ta nhai bản qt thật khổ sở 😥 BE chính văn, HE phiên ngoại ,em thụ rất có cá tính, chuyên đi lừa tình các a công, nên e luôn được thấm câu cái mồm hại cái thân’.Đề Cử Độc Giả Hòa Chủ Giác Tuyệt Bức Thị Chân Ái – [xuyên qua thời không, ma pháp thời khắc, dị thế đại lục, tình hữu độc chung, Đề Cử ] Quyển Dưỡng – [Thể loại Đam mỹ, mạt thế, huyễn tưởng không gian, tình hữu độc chung, trướng nhiên nhược thất, ngược luyến tình thâm, BE] hoàn rồi, oh la la ⁄ ⁄•⁄⁄•⁄ ⁄⁄ Satan’s Diyu – [Thanh thủy văn, 1×1, hiện đại, phi thực tế, tâm lý, kỳ bí, lý luận, cực kỳ HẮC ÁM, HE] Kết Dữ Kiếp – [Ngụy khoa học viễn tưởng, tổng thụ, niên hạ, phụ tử, NP] Role – Play – Hố mới của Đồi, hự ԅ¯﹃¯ԅ k biết khi nào sẽ hoàn đây, hay mặc dù ta đọc bản edit nhưng vẫn rất hack não như mọi khi Fanpage của Đồi đại nè, hay hâm mộ bả gia nhập cho zui đi *\^O^/* Bonus Ảnh minh họa của Father k phải thật đôu nhá, ta tự kỷ đấy 🙂 cảm thấy hợp thì để thoai Gluttony Envy Sloth Wrath thực chất là Wrath trong truyện thì tóc bạc dài cơ 😀 nhưng a này rất hợp với nguyên tội giận dữ’ của ảnh Pride thực ra ảnh tóc vàng xoăn Lust ~~~Updateing~~~ Lúc này, tên vệ sĩ chạy nhanh lên phía trước để mở cửa xe cho ông chủ mình. Tề Hi Vũ bước lên xe trước, sau lại không quên chào tạm biệt với Minh Hy. Ba hắn bước kế tiếp, ông ta cũng lại một lần nữa quay sang nhìn y vài giây rồi mới lên xe. Chiếc xe của bọn họ cuối cùng cũng xoay bánh rồi chạy mất hút sau làn khói. Như bị thôi miên, Minh Hy cứ nhìn vào khoảng vô định của chiếc xe đã đi mất, cho đến khi một lực mạnh ở cổ tay kéo y quay lại. Lục Tử Phong không nói gì, chỉ thể hiện câu từ qua bản mặt nhăn như khỉ kia. Hắn lôi y ra khỏi trường, trước ánh mắt ngạc nhiên của Thiên Hạ và Kỳ Nghiên. Xe hơi nhà Lục Tử Phong đã sớm đậu ở gần trường, chỉ đợi mỗi hắn và y đi ra thì chạy ra ngay. Không khí trên xe lúc này khá là ngột ngạt, khó thở. Dường như không khí đang muốn bóp chặt cổ họng ta lại, không ai dám cất tiếng, dù chỉ một câu. Lục Tử Phong vẫn vậy, khuôn mặt vẫn cứ biểu lộ đáng sợ như vậy. Từ lúc lên xe tới giờ, hắn nắm chặt lấy bàn tay Minh Hy và không có ý định rời. Y chẳng thể cảm nhận điều gì khác ngoài trừ sự đau đớn ở phía cánh tay. Lục Tử Phong nắm mạnh đến mức như muốn bóp nát tay của y. Về đến nhà, hắn thẳng thừng mở cửa xe, lôi y lên phòng. Cửa phòng đóng lại kèm theo đó là âm thanh sét đánh. Mọi sự giận dữ của Lục Tử Phong dường như được phóng thích. Hắn đập tất cả những gì xung quanh hắn. " Tử Phong, anh ổn chứ ? " Thanh âm nhẹ nhàng như cơn gió thổi qua, tuy nhiên cơn gió ấy có thể làm dịu được bão tố đang lên cơn thịnh nộ. Lục Tử Phong thả người xuống sopa, hắn đưa mắt hướng tới Minh Hy và bảo đến bên hắn. Y thì chả khác nào búp bê, làm theo như hắn muốn, khi đã đến kế bên hắn thì Tử Phong kéo y vào người mình. Minh Hy cố gắng cự quậy thì hắn càng ôm chặt hơn. Ai đó sắp sửa biến thành trái cà chua mộng, bất lực mà cúi gụp đầu xuống, chôn vùi mặt vào lòng ngực hắn. Tâm tình Lục Tử Phong đã khá hơn rất nhiều, hắn đưa tay lên vuốt ve mái tóc mềm mại kia, trên môi bắt đầu nở một nụ cười tưởng như sẽ không bao giờ thấy ở hắn. " Xin lỗi. Lúc nãy đã làm em sợ sao ? " Cuối cùng hắn buông tha mái tóc đã bị xoa đến rối bù kia, tay từ từ chuyển xuống mặt Minh Hy, nhẹ nhàng nâng chiếc cằm y lên để khuôn mặt xinh đẹp kia đối diện với hắn rồi ngón tay từ từ buông lỏng ra mà tiến tới vuốt nhẹ qua đôi môi mỏng. " Minh Hy, em sẽ không rời xa anh phải không ? " "Sẽ không. Em thề đấy !" Minh Hy nhấn mạnh câu sau, nhằm khẳng định sự kiên quyết trong lời nói mình. " Vậy em sẽ đợi anh chứ ? Dù là 2 năm hay 5 năm ? " " Tại sao anh lại hỏi như thế ? Có chuyện gì đúng không, Tử Phong ?" " Minh Hy, em trả lời trước đi ! " Y có thể nhận ra được sự gấp ráp cũng như nỗi lo sợ của Lục Tử Phong. Người đàn ông vốn được cho là mạnh mẽ này lại có lúc như thế này. Minh Hy thực sự không thể nhìn ra đây là Lục Tử Phong nữa. Anh ấy không giống với như vậy... " Em sẽ đợi, dù là 2 năm hay đến 5 năm." " Thật tốt quá... Anh yêu em." Khi yêu con người ta đau khổ như thế sao ? Y không phân biệt được yêu là ra sao ? Vốn dĩ, cảm xúc y đối với hắn từ khi nhỏ đến giờ vẫn không hề thay đổi. Một thứ cảm xúc mà chính bản thân Minh Hy cũng không tài nào xác định nỗi ấy là gì? Buổi tối hôm ấy, Lục Tử Phong nấu rất nhiều món, đều là món mà Minh Hy thích. Buổi tối hôm ấy, hắn cười rất nhiều nhưng những nụ cười ấy chỉ là gắng gượng. Buổi tối hôm ấy, hắn tâm sự với Minh Hy quên luôn cả thời gian ngủ. Buổi tối hôm ấy, hắn thẩm chí không chỉ, một mực ôm y vào lòng và ngắm nhìn y suốt cả đêm. Buổi tối hôm ấy cũng là ngày mà hắn rời đi không một lời nhắn để lại. Sáng hôm sau, Minh Hy tỉnh dậy với tâm trạng hụt hẫng vô cùng, vì y biết người bên mình bao lâu nay đã không còn. Lục Tử Phong cứ như thế mà biến mất, ngày gặp lại cũng không rõ. Nhưng có điều, y đã hứa với hắn rằng sẽ đợi thì chắc chắn dù là bao lâu y cũng sẽ đợi. Một năm trôi qua rất nhanh, từ một thiếu niên 16 tuổi giờ đã thành 17. Ngày tụ trường diễn ra rất náo nhiệt, có người vui lại có người chán nản. Có người hạnh phúc vì được chung lớp với bạn thân, có người buồn vì không quen biết ai ở lớp mới. Khí trời mùa xuân se se lạnh, Minh Hy đeo trên cổ chiếc khăn len tay do hắn đan vô cùng ấm áp. Y cố gắng chen vô đám đông kia để xem lớp, trong hỗn loạn chiếc đầu vàng chói đã vươn lên được vị trí đầu. Mắt y bắt đầu lia qua các danh sách dò tên mình. Từ phía sau, sức nặng đè lên lưng y, tay của người kia vòng qua cổ Minh Hy mà hướng đến một vị trí trong bản danh sách. " Tiểu Hy, năm nay chúng ta lại được học chung rồi~" Liệu có phải chỉ là sự trùng hợp? Không phải ai khác mà là ngay bốn học sinh bắt nạt y... Có ngu mới tin sự việc này chỉ là ngẫu nhiên. Ngay khi Minh Hy đặt chân vào trường, ánh mắt dò xét của tất cả mọi người đều dồn vô y. Thật khó chịu!!! Minh Hy cố gắng lơ đi những con người đó, úp mặt xuống bàn vờ ngủ. Dù không thấy nhưng bên tai vẫn nghe vài tiếng xì xầm nhức đầu. Y cảm giác như cả thiên hạ đang chú ý vào mình và không lần nào y không ngừng chán ghét cái cảm giác đó. Đột nhiên, một thanh âm khủng bố lỗ tai vang lên kế bên y, người gây ra chính là Tề Hi Vũ. Hắn đập ngã cái bàn học gây ra tiếng động lớn. Lúc này, sự chú ý chuyển sang hắn, ai nấy cũng đều nhìn hắn khó hiểu. Tề Hi Vũ nở nụ cười nhẹ, dùng ngón tay chỉ về phía các học sinh trong lớp xong đưa lên miệng "suỵt" một tiếng. Đến đây, tất cả bạn học đã ngấm ngầm hiểu ra ý của Tề Hi Vũ, bọn họ đồng lòng im lặng ngồi vào chỗ, ngoan ngoãn đợi cô vô. Lớp trưởng thấy vậy vô cùng cảm kích hắn, còn tốt bụng dựng bàn lên lại giùm coi như lời cảm ơn. Cô giáo cuối cùng bước vào, trông thấy lớp đột nhiên trật tự như thế, không khỏi bất ngờ nhưng phần lớn là cảm thấy vui mừng, cô không cần phải rống cổ lên mà quát. Đây là trường tư, học sinh ở đây toàn là những cậu ấm cô chiêu được yêu thương từ trong trứng. Do đó, bọn họ sẽ không coi ai ra gì, ngay cả giáo viên, cứ tự tung tự tác. Thật may khi hôm nay chúng ngoan ngoãn như thế, cô giáo có chút cảm động. Không để mất thời gian của lớp, cô mau chóng dẫn vào bài học. Ở dưới chỗ Tề Hi Vũ đang buồn chán đưa mắt về phía bảng, thì bỗng nhiên một tờ giấy bay qua bàn hắn. Mở ra là dòng chữ " Cảm ơn." Khoé môi cong lên một đường thật đẹp, vội viết câu trả lời xong thảy lại cho người kế bên. Sau đó, không còn nhận được hồi âm từ người kia... Tiếp kế là tiết tự học, lớp khá là im lặng, người nào người nấp đều lôi chiếc điện thoại cảm ứng đắt tiền ra mà dùng. Riêng y, người luôn buồn chán với mọi thứ, điều có thể làm để thời gian trôi qua nhanh chính là ngủ. Tuy vậy, dự định của y lại không thành bởi tên phiền phức ngồi kế bên. Không biết từ khi nào mà hắn đã kéo bàn của mình sát lại bàn y. Người nhích gần y, đầu cách đầu chỉ khoảng 2,3 cm. Tề Hi Vũ thổi vào tai của y, vài sợi tóc mềm cũng bị ảnh hưởng bay nhè nhẹ. Cái đầu màu vàng hoe kia bắt đầu cử động, ngẩng đầu lên, đôi mắt hiện lên tia không mấy hài lòng nhìn hắn. Tề Hi Vũ chỉ nhe răng ra cười, thì thầm bên tai Minh Hy " Chỉ một câu cảm ơn viết bằng giấy thôi thì không đủ đâu đấy." Lông mày của Minh Hy khẽ nheo lại, vẫn không nói gì, nhích người ra khỏi Tề Hi Vũ. " Này mĩ nhân~ Này người đẹp~ Này-" Bàn tay thon dài của ai kia lập tức chặn miệng của hắn lại. Y thật sự không tin rằng trên đời này ngoài Thiên Hạ ra thì còn có người lại bỉ ổi và mặt dày đến thế. " Minh Hy. Tôi tên Minh Hy. Không được gọi tôi bằng mấy cái biệt danh kia." " Được thôi, được thôi. Vậy gọi là tiểu Hy Hy." Cảnh tượng như phim kia mọi người ai cũng đều trong lớp chứng kiến từ đầu đến cuối, nhưng không ai dám hó hé một câu nào. Ở phía xa, chiếc máy ảnh liên tục bấm máy. Tất cả hình ảnh đều là chụp Hàn Minh Hy và Tề Hi Vũ. ~~~ Căn phòng mang khung sắc màu đen tĩnh lặng, có lẽ đối với Lục Tử Phong, căn phòng như vậy chính là tri kỉ của hắn. Cứ mỗi lần xảy ra chuyện, hắn đều tìm đến nó, một nơi có thể khiến hắn bình tâm lại. Ở trong phòng, đôi mắt gắt gao nhìn vào tấm hình trên tay, sau lại dùng chiếc bật lủa ở tay kia đem đốt phân nửa bức hình. Lục Tử Phong nâng niu nửa còn lại như báu vật. Và cứ như vậy, suốt hai tiếng đồng hồ hắn chỉ ngồi trong phòng mà nhìn bức hình đã bị cháy nửa kia. Tiếng bước chân từ bên ngoài vang lên rõ rệt, Lục Tử Phong nhăn mặt, nhét vật trong tay vào trong túi áo, mệt mỏi đứng dậy mở cửa. " Chú Phàm, chú lên đây gặp cháu?" Đối với người trước mặt, Lục Tử Phong-hắn vô cùng kính trọng. Người chú này nếu như không nói ra, ắt hẳn hắn đã ngộ tưởng rằng chú ấy là cha mình. " Nghe nói cháu đặt vé máy bay về Trung Quốc!?" Ngữ điệu có chút giận dữ giống như sư tử đầu đàn đang gầm gừ dạy dỗ lại con mình. Lục Tử Phong vẫn giữ thái độ tôn kính nhưng không hoa hé một tiếng nào, điều đó âm thầm khẳng định câu trên của Lục Phàm là đúng. " Rốt cuộc cậu đang nghĩ cái gì thế hả!?!? Thẳng thắn mà nói cho tôi nghe, nếu không đừng trách!" Có ngu mới không biết rằng Lục Phàm đang rất tức giận. Việc thay đổi đại từ xưng hô như thế khiến cho hắn hơi giật mình. Bàn tay nắm chặt lại và vẫn giữ trạng thái như lúc đầu, không đáp trả lại Lục Phàm một câu nào. Lục Phàm ngán ngẩm, quay người toan định bước đi thì tiếng nói của hắn đột nhiên cất lên " Xin chú hãy tin tưởng cháu. Mọi điều cháu làm đều có lý do cả. Cháu sẽ không làm chú thất vọng, dù là chuyện gì!" [Tác giả Thảo Phạm - Thể loại Ngôn Tình ]Con người chúng ta vẫn luôn trăn trở làm sao để có được hạnh phúc trong tình yêu, để có thể bên nhau mãi mãi. Làm sao để người ta yêu thương luôn bên cạnh, tin tưởng. Không bao giờ đi khỏi cuộc sống của ta rồi hạnh phúc bên một người khác? Thực tế thì, chiếm hữu trong tình yêu cũng không phải chuyện lạ. Với những chàng trai mới yêu hay có một cuộc sống đầy tiếc nuối thì tính sở hữu càng cao. Dần dần dẫn đến sự “độc chiếm” trong tình yêu. Câu chuyện Độc Chiếm Tình Yêu mà tác giả Thảo Phạm giới thiệu dưới đây là một ví dụ điển hình về việc dung truyện ngôn tìnhĐối với anh, yêu là gì?Là chiếm hữu, độc chiếm đến điên cuồngNăm 15 tuổi, cô bị một người đàn ông lạ mặt cướp đi, kìm hãm lại trong một chiếc lồng 16 tuổi, người đàn ông đó xích cô lại trong một căn phòng tối 4 năm nói, tất cả những gì anh làm chỉ vì yêu cô... Tác giả Túy Thư Nam Phi Editor Khoai Tây Nhảy Múa ——————– Chương 76 Lần đầu tiên “Anh chắc chắn chứ?” 100 có vẻ không đồng ý “Tuy rằng tôi là hệ thống, hơn nữa nếu anh chủ động rời khỏi thế giới này thì sẽ cũng sẽ có lợi cho tôi, nhưng làm như vậy, Du Dữu sẽ không vui, sau đó 451 cũng sẽ không vui, cuối cùng vẫn liên lụy tới tôi. Nói thật, làm như vậy tôi cũng rất là bối rối.” “Yên tâm.” Thương Am đưa tay. Trong bóng tối, hắn mở đôi mắt ra, trong mắt mang theo vẻ thẫn thờ, dường như có rất nhiều chuyện đang lướt qua trong đầu hắn “Dù có như thế nào, Du Dữu sẽ không xảy ra chuyện gì.” Chỉ cần Chúa Tể Quyền chủ động buông tha cho thế giới này, làm cho thế giới biến thành nơi không có chủ, thì Cưỡng Chế sẽ mất đi phương hướng, cuối cùng rời đi. Nhưng cũng bởi vì như vậy mà Thương Am sẽ biến thành người bình thường, kết quả sẽ trở thành như những người khác, bị các hệ thống tẩy não, từ nay về sau trở nên đần độn. Sẽ không thể ý thức được bản chất của thế giới này là gì, không thể nhớ được mình là ai, cũng không biết được thế giới chỉ là thế giới ảo dù đã từng giãy giụa, nỗ lực, không màng cài chết để đổi lấy tất cả. Chân tướng và sự thật, những thứ duy nhất mà hắn quan tâm sẽ dần dần biết mất khỏi đầu hắn cùng với linh hồn hắn. Sau đó sẽ giống với những người khác, dù có nghe thấy ai nói thế giới này chỉ là ảo thì cũng chỉ cảm thấy khinh thường hoặc thấy thú vị mà bật cười. Từ nay về sau, biến thành người bình thường. Trong mắt chỉ còn lại tương lai phát triển của xí nghiệp, quan hệ gia đình có vui vẻ hay không, hạnh phúc tình yêu có kiên cố hay không hoặc những dự định trong tương lai. Là những chuyện ngu ngốc mà lúc trước Thương Am chán ghét nhất, muốn xóa bỏ nhất. Xuống máy bay, Du Dữu đeo ba lô và kéo theo một cái vali nhỏ, đứng tại chỗ, lâm vào hoang mang. Hình như… Cậu đã bỏ qua một việc rất quan trọng. Cậu không biết nói tiếng nước này. Hình như tiếng Anh cũng không quá phổ biến… Dù có phổ biến đi chăng nữa, trình độ tiếng anh của cậu cũng chỉ dùng lại ở mức viết, kỹ năng nói của cậu cơ bản là con số không, cậu không hiểu được các giọng khác nhau trong tiếng Anh. Mười phút sau, một bác gái cao lớn mặc quần áo lao động đi tới, mỉm cười hỏi cậu có chuyện gì. Du Dữu ??? Sau một hồi khua tay múa chán, Du Dữu đi theo người đó. Dù sao cũng không quen đường, nghe cũng không hiểu người ta nói gì, cậu đành phải lấy ra địa chỉ khách sạn mình đã đặt trước cho người ta xem. Bác gái gật đầu rồi lại gật đầu, Du Dữu cũng gật đầu theo. Chắc là đã giao tiếp thành công rồi nhỉ? Ngồi trên xe, Du Dữu nghĩ thầm như vậy. Lại qua hơn 10 phút, xe dừng lại. Du Dữu xuống xe thì ngay lập tức sửng sốt. Đây đâu phải khách sạn đâu? Đây rõ ràng là đồn cảnh sát mà? Đột nhiên xuất hiện rất nhiều cảnh sát vây xung quanh, Du Dữu sợ đến mức bất động, không nói nổi câu nào. Cậu tròn xoe mắt, đột nhiên nhập vào trạng thái của học sinh tiểu học, bị dắt vào trong phòng, ngu ngơ ngồi tại chỗ, hai tay nắm chặt thành nắm đấm đặt trên đầu gối, hoang mang vô cùng. Trông các cảnh sát… Rất tốt bụng, vui vẻ cười toe toét, không biết là họ đang nói gì. Du Dữu đột nhiên mới nhớ tới một phần mềm phiên dịch, gõ những từ bọn họ đang nói nhiều nhất vào, ấn vào phiên dịch. Phiên dịch sang tiếng Trung Bạn nhỏ. Du Dữu ??? Các anh gọi tôi là bạn nhỏ? Tại sao không đưa tôi đến thẳng khách sạn của tôi chứ !!! Du Dữu buồn bực. Buồn bực thì lại thành ra muốn ăn, nên bụng cậu kêu lên ùng ục. Bên trong sở cảnh sát lập tức trở nên yên tĩnh trong một giây. Một đám nam nữ to lớn như trâu, ai cũng đều cao hơn Du Dữu hai cái đầu trở lên đồng loạt quay đầu,”vèo” một cái nhìn về phía Du Dữu. Du Dữu ?!? Ối! Cậu sai rồi, cậu thật sự sai rồi! Cậu không nên nóng vội bay đến đây! Cậu không thể sống sót ở đất nước đáng sợ này được! Lẽ ra cậu nên dẫn theo thông dịch viên! Hai người cảnh sát nói gì đó với nhau rồi chào các đồng nghiệp khác, đi ra ngoài. Du Dữu càng căng thẳng hơn. Chỉ chốc lát sau, hai người đã quay trở về, cầm trong tay một cái hotdog nóng hổi, lớn gần bằng cánh tay Du Dữu. Thơm quá. Du Dữu ngẩng đầu, chỉ chỉ hotdog rồi lại chỉ chỉ mình, nghiêng đầu. Cái này, cho tôi à? Cảnh sát cười tủm tỉm gật đầu, gật đầu rồi lại gật đầu. Tốt ghê. Đất nước này thật là thân thiện. Du Dữu ăn hotdog, cảm thấy thật vui vẻ, vừa cảm thấy hơi mặn, chú cảnh sát cao to lại đưa qua một ly đá. Tuyệt vời! Mọi người thấy Du Dữu ăn đến mức mắt cũng híp cả lại thì cảm thấy vui lây, sẵn không có việc gì, tất cả đều đi ra cửa. Nửa giờ sau, Du Dữu nhìn các món ăn đặc sản địa phương gần xếp được được thành một ngọn núi nhỏ ở trên bàn xe, sợ ngây người. Sau khi cho Du Dữu đồ ăn xong, gần một nửa số cảnh sát cũng yên tâm giải tán. Du Dữu quay đầu, thấy các cảnh sát đang giải tán, nghĩ rằng hẳn bọn họ đi phá án hoặc ra ngoài, kết quả một người thì ra ngoài chơi ván trược, một người thì nấu cháo điện thoại ở phòng nước, một người khác thì đang bắt chước diễn lại cảnh kinh điển trong The Matrix với đồng nghiệp. Còn lại ba người lái xe cảnh sát đi ra ngoài, bốn mươi phút sau trở về, trong ngực ôm một chú mèo con bị gì đó mà lông suýt cháy khét, râu cũng xoăn lại. Thật sự là một đất nước tràn đầy tình thương một cách kì diệu. Không biết cậu còn phải ngồi ngốc ra ở cục cảnh sát bao lâu nữa. Nhưng cậu đã đưa hóa đơn đặt trước và địa chỉ khách sạn, hẳn sẽ không bị giữ lại quá lâu đâu… Nhỉ? Dù sao ở đây cũng được ăn uống. Du Dữu lấy điện thoại di động ra, muốn gọi điện thoại cho chú, phát hiện không có tín hiệu, bèn dùng cách vẽ ra biểu tượng wifi để lấy mật mã wifi của cục cảnh sát. Vẫn không có tin nhắn của chú, chắc là do vẫn còn đang bận. Hôm nay cục cảnh sát náo nhiệt lạ thường, chỉ chốc lát sau, những vị cảnh sát nhàn rỗi lại lần lượt cứu được một chú chó lạc đường, dẫn một cậu bé ba tuổi đang gặm kẹo que dường như bị lạc đường trở về. Đến lúc này, Du Dữu bỗng nhiên hiểu ra tại sao cậu lại bị mang về. Không phải họ gọi đùa cậu là “bạn nhỏ” mà là đang nghiêm túc gọi như vậy… Khổ ghê. Sau khi kết nối với internet được một lúc, điện thoại bỗng nhiên nhận được một loạt 451 tin nhắn. Du Dữu ấn mở xem, kinh ngạc đến mức ngây ngẩn cả người. “Du Dữu! Khi nãy đột nhiên chỉ số hắc hóa đột nhiên về không!” Về không rồi? Ngón tay cậu run lên, rồi hít sâu một hơi, tỉnh táo lại, vội vàng nhắn tin lại, không cẩn thận đánh sai mấy chữ, sửa lại ba lần mới xong. “Vậy chú hết bận rồi à, cậu phải đi rồi sao? Tất cả kết chú rồi à?” Bên phía 451 lại trở nên yên lặng khoảng chừng một phút. Ba phút. Năm phút. Du Dữu bắt đầu đứng ngồi không yên. Một cảnh sát cao lớn đi đến, khom người, che phủ toàn bộ đỉnh đầu Du Dữu, sau đó nói gì đó mà cậu không hiểu, chỉ về một phía, muốn dẫn Du Dữu đi đến đó. Du Dữu ngốc nghếch tưởng có thể ra khỏi cục cảnh sát bèn đi theo, sau đó được dẫn tới nhà vệ sinh nam. Du Dữu … Được đấy, nhưng bây giờ chưa cần, cảm ơn. Lúc này 451 đã nhắn lại. “Vẫn chưa xong, vì Cưỡng Chế cứ bám theo mãi, không chịu biến mất hoàn toàn. Bọn họ đang rất cố gắng, chẳng mấy chốc sẽ kết thúc. Du Dữu cậu mau quay trở lại đi, nếu sau khi Thương Am về nhà không tìm thấy cậu thì phải làm sao đây!” Du Dữu xem hết tin nhắn thì quay lại đọc lại các tin cũ. Cưỡng chế à… Sau khi tiếp nhận phần lớn năng lượng từ hai hệ thống, Du Dữu cũng có thể cảm nhận phần nào sự tồn tại của Cưỡng Chế. Ví dụ như bây giờ, nếu cẩn thận, tập trung lực chú ý cảm nhận thì vẫn có thể ước chừng nó có khoảng bao nhiêu năng lượng, đang tập trung ở chỗ nào. “Đùng” một tiếng. Du Dữu sửng sốt, nhìn trái nhìn phải, không biết tiếng động phát ra từ chỗ nào. Nhưng những người khác lại không phản ứng gì, giống như… Chỉ có mình cậu nghe được âm thanh khi nãy. Du Dữu trở lại trước bàn, ngồi trên ghế nhìn ra ngoài cửa sổ. Ngay vào lúc nãy, dường như thế giới đã trở nên… Khác đi. Không thể nói rõ rốt cuộc là chỗ nào bị thay đổi, nhưng cậu vẫn cảm thấy có gì đó sai sai, giống như là tất cả mọi thứ đã bị một thứ khác giống vậy thay thế. Có lẽ là độ chói chang của ánh nắng, có lẽ là hình bóng đổ, có lẽ là gió, là mây, là các tòa nhà cao tầng, tiếng kêu của mèo, hương vị bánh quy. Nhưng điều duy nhất cậu có thể chắc chắn là, cậu thích dáng vẻ ban đầu của chúng hơn. Không được… Du Dữu vẻ mặt nghiêm túc ngồi xuống, không chớp mắt nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, ánh mắt rơi trên thân của những chú chim đang đậu trên ngọn cây. Một dòng chữ phát sáng yếu ớt, rất khó bị chú ý tới vào ban ngày, lướt qua trước đôi mắt đen như mực của cậu. A, cậu cảm thấy thật kì diệu. Không ngờ cậu lại có thể cảm giác được sức mạnh của chú đang bộc phát ở một góc nào đó của thế giới. Giống như pháo hoa. 451 nói, chỉ còn bước cuối cùng này thôi là Cưỡng Chế sẽ biến mất. Cho nên, nếu nó hoàn toàn biến mất, cậu có thể gặp lại Thương Am lần nữa đúng không ? Sau khi thế giới duy trì được dáng vẻ mà nó nên có, Thương Am sẽ vui vẻ quay trở về nhà nhỉ. Cậu nhìn được một lát thì trên bầu trời bắt đầu trở nên hơi âm u. Tuyết lớn bay lả tả, bỗng nhiên rơi xuống thành phố này. Đám cảnh sát trong phòng cũng phát hiện tuyết, ai cũng kêu lên kinh ngạc, chạy ra ngoài hoặc đến bên cửa sổ nhìn tuyết, lấy điện thoại di động ra chụp ảnh, sốt ruột thảo luận. Du Dữu lại đeo ba lô lên, cũng không xách theo rương hành lý, chạy ra ngoài theo. Bọn họ cho rằng người bạn nhỏ nọ đi chơi tuyết nên không để ý hướng đi của cậu, kết quả Du Dữu chạy thẳng ra cửa lớn, ngăn một chiếc xe taxi lại, leo lên ngồi. Tài xế xe taxi ! $%*. . .% —-~? Du Dữu … Trên điện thoại di động là Google Maps, Du Dữu chỉ vào một vị trí nào đó cho bác tài xế nhìn, cũng may bác tài xế rất dễ nói chuyện, gật gật đầu rồi đạp chân ga đi luôn. Chỉ chốc lát sau, đám cảnh sát phát hiện không thấy bạn học nhỏ đâu bèn vội vàng đuổi theo. Bác tài xế hoảng sợ nhìn Du Dữu, Du Dữu bỗng nhiên lắc đầu, nước mắt rưng rưng. Không phải tôi! Tôi không phải người xấu! Đừng để bị đuổi kịp! Đột nhiên, không biết bác tài xế hiểu ra điều gì, nghiêm túc gật đầu, bắt đầu đua xe với chiếc xe phía sau. Hệ thống 100 “Lạ thật… Bên ngoài hình như có tiếng gì đó, anh dừng lại trước đi, không chừng Cưỡng Chế lại đang gây sự.” Thương Am “Không để ý tới là được, căn phòng này rất kiên cố.” Hệ thống 100 “Không… Anh cứ đi xem thử một chút đi.” Vào lúc Thương Am đẩy cửa ra, bên ngoài quả nhiên là một cảnh tượng náo nhiệt. Vào lúc ra nước ngoài, Thương Am đã từng tưởng tượng ra rất nhiều kết cục của mình, kết cục của Du Dữu. Nếu tất cả đều thuận lợi, sau khi tất cả kết thú, hắn sẽ mua món quà mà Du Dữu thích nhất, về đến nhà, sau đó được Du Dữu nghênh đón, một lần trải qua cuộc sống sinh hoạt hàng ngày như trước. Nếu tất cả đều không thuận lợi, hẳn hắn sẽ gặp phải một chút rắc tối, cần phải nhờ đến sự giúp đỡ của 451 và 100, nhờ đến những ngày còn sót lại ở thế giới này, hoặc là những thứ khác, một lần nữa tìm đường về nhà. Hắn cũng từng đoán rằng, sau thất bại ban đầu, muốn quay lại sẽ khó khăn hơn. Có thể là cưỡng chế, cũng có thể là hệ thống không gian sẽ kiên trì cản trở hắn thực hiện mục tiêu của mình. Nhưng hắn chưa hề nghĩ tới mình sẽ nhìn thấy Du Dữu xuất hiện ở trước mắt như một kỳ tích ở trong cảnh tượng như vậy, trong khoảng thời gian như vậy, mang theo những chuyện bất ngờ ngoài ý muốn quen thuộc, từng bước một đi về phía hắn. Tóc trên đầu vì đã quá lâu chưa chải nên rối bù như tổ chim, ba lô nhỏ nhăn núm, đi theo phía sau là một đám cảnh sát hùng hổ, thêm một tài xế lái xe người châu Á với hiểu lầm to lớn, cứ như vậy một thân một mình chạy như bay về phía hắn. Rõ ràng chỉ là khoảng cách mười mấy mét, Du Dữu chạy đến mức thở gấp, sắc mặt hồng hồng, khóe mắt cũng hồng hồng. Rõ ràng cậu không nói được tiếng bản địa nhưng lại không chuẩn bị hướng dẫn viên du lịch hay phiên dịch, cứ như vậy mà đến đây. “Chú…” Du Dữu ôm lấy hắn, giọng nói còn mang theo giọng mũi “Em đến đón chú về nhà nè.” Hầu kết Thương Am hơi dịch chuyển, bỗng nhiên cảm giác cuống họng trở nên vô cùng khô khốc, nói chuyện cũng trở nên thật khó khăn, “Được.” “Đinh!” Du Dữu quay đầu, nhìn về phía lò vi sóng trong phòng. Thương Am xoay đầu cậu lại “Không phải cái đó.” “Dạ.”

độc chiếm duy tình